Câu chuyện về bốn lần ra khỏi thành và sự khởi đầu của hành trình giác ngộ
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, khi còn là Thái tử Tất Đạt Đa, đã trải qua một sự kiện mang tính bước ngoặt trong cuộc đời: bốn lần ra khỏi thành Ca Tỳ La Vệ. Qua mỗi lần gặp gỡ với những khía cạnh chân thực của đời sống, Thái tử nhận ra bản chất của khổ đau và sự vô thường, từ đó quyết định rời bỏ cuộc sống vương giả để tìm con đường giải thoát.
Cuộc sống trong cung điện
Thái tử Tất Đạt Đa sinh ra trong hoàng cung Ca Tỳ La Vệ, sống trong sự nuôi dưỡng và bảo vệ tuyệt đối của vua cha Tịnh Phạn. Để ngăn Thái tử tiếp xúc với những khổ đau của đời sống, vua Tịnh Phạn đã tạo nên một thế giới xa hoa, nơi chỉ có niềm vui, sự trẻ trung, và sắc đẹp.
Tuy nhiên, Thái tử luôn cảm thấy băn khoăn, mong muốn được khám phá thế giới bên ngoài cung điện. Một ngày, Ngài thuyết phục người hầu cận đưa mình ra khỏi thành Ca Tỳ La Vệ. Từ đây, bốn lần ra khỏi thành đã làm thay đổi hoàn toàn nhận thức của Thái tử.
Lần thứ nhất: Thấy người già
Trong lần đầu tiên ra ngoài, Thái tử nhìn thấy một người già yếu. Người này tóc bạc, lưng còng, và bước đi run rẩy, cơ thể hao mòn vì thời gian. Đây là lần đầu tiên Thái tử nhận ra sự già nua – một giai đoạn không thể tránh khỏi trong cuộc đời mỗi người.
Ngài bắt đầu suy tư về sự mong manh của tuổi trẻ và nhận thức rằng tất cả chúng sinh, dù giàu sang hay nghèo khó, đều không thể tránh khỏi sự già đi.
Lần thứ hai: Thấy người bệnh
Trong lần ra ngoài thứ hai, Thái tử chứng kiến một người bệnh. Thân thể người này tiều tụy, ánh mắt đờ đẫn và đau đớn vì cơn bệnh hoành hành.
Lần này, Thái tử nhận ra rằng sức khỏe không phải là điều bền vững. Bệnh tật có thể xảy ra với bất kỳ ai, bất kỳ lúc nào, không phân biệt giai cấp hay địa vị. Điều này khiến Ngài thêm trăn trở về sự bất toàn của đời sống.
Lần thứ ba: Thấy người chết
Trong lần thứ ba, Thái tử thấy một đám tang. Thi thể được đặt trên cáng, người thân đi theo khóc lóc. Ngài hiểu rằng cái chết là điều cuối cùng mà không một ai có thể trốn tránh.
Sự nhận thức về cái chết khiến Thái tử suy ngẫm sâu sắc về bản chất của cuộc đời. Ngài tự hỏi: Nếu tất cả sinh mạng đều dẫn đến cái chết, vậy ý nghĩa của cuộc sống là gì?
Lần thứ tư: Thấy vị sa môn
Trong lần cuối cùng, Thái tử gặp một vị sa môn. Người này mặc y phục đơn sơ, dáng vẻ bình thản và an nhiên, không màng đến những sôi động của đời sống thế tục.
Hình ảnh vị sa môn gây ấn tượng mạnh với Thái tử, làm nảy sinh trong Ngài niềm tin rằng, có một con đường vượt lên trên mọi khổ đau, dẫn đến sự thanh thản và giác ngộ.
Quyết định xuất gia
Sau bốn lần ra khỏi thành, Thái tử nhận thức rõ ràng rằng cuộc sống vương giả không thể đem lại câu trả lời cho những câu hỏi sâu thẳm về ý nghĩa cuộc đời. Ngài nhận ra rằng, già, bệnh, chết là những khổ đau không ai tránh khỏi, nhưng có thể có cách để vượt qua những điều này.
Một đêm nọ, trong khi vợ và con đang say ngủ, Thái tử từ biệt cung điện, từ bỏ mọi phú quý và quyền lực. Ngài rời khỏi thành Ca Tỳ La Vệ, khoác lên mình y phục giản dị và bắt đầu hành trình tìm kiếm chân lý, với ước nguyện tìm ra con đường giải thoát cho chính mình và toàn thể chúng sinh.
Câu chuyện bốn lần ra khỏi thành là bài học sâu sắc về sự giác ngộ của con người trước thực tế vô thường của cuộc sống. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, già, bệnh, chết là những sự thật không thể tránh khỏi, nhưng con người có thể tìm thấy sự giải thoát thông qua con đường tu tập.
Quyết định từ bỏ cung điện của Thái tử thể hiện lòng dũng cảm và sự hy sinh cao cả. Đây là bước đầu tiên trong hành trình trở thành bậc giác ngộ, người mang ánh sáng chân lý đến với thế gian.